Lots of things going on at the moment, Phần 2: 2/9 (phần 3)

Tiếp tục truyền thống một note tiếng Việt sau mỗi 2/9. 2/9 của năm 3 có khác gì năm 2năm 1?

Ngày đầu tiên sau 2/9 luôn là ngày để dành cho nhau những lời cảm ơn cũng như những lời xin lỗi chân thành nhất. Lần thứ ba liên tiếp làm 2/9 với tư cách organiser, chưa bao giờ được thật sự "thưởng thức" 2/9 nhưng vì rất nhiều lí do khác nhau mình luôn "enjoy" 2/9, như là một event đặc biệt nhất trong các event đặc biệt.

Mà event đặc biệt thì luôn dành cho những con người đặc biệt.

Đặc biệt nhất với mình thì luôn là BCH XV. Hầu hết những gì mình muốn nói trong lúc speech thì mình đã nói ra, vấn đề là mình chưa bao giờ chuẩn bị được cái speech nào hoàn hảo cả (lỗi này thì cả mình và Duy Lê đều dính, hai anh em lúc intermission chỉ có ngồi nhìn nhau cười và bảo nhau là tí nữa lên chém gió thôi =)), mà không chuẩn bị thì có những thứ muốn nói nhưng sẽ không nói được. Đơn giản như chuyện... hai năm liên tiếp quên không chúc mừng sinh nhật VPI Hải trên sân khấu (may là mình cũng thông minh nghĩ ra cách để bù đắp cho em ấy), phức tạp hơn là chuyện cả speech mình nhận ra là chỉ cảm ơn BCH chứ không cảm ơn tất cả những người còn quan trọng hơn cả BCH - subteam members, non-subteam members, alumni - vì đã support mình và BCH trong suốt cả năm qua. Cũng xin lỗi mọi người vì xuống sân khấu thì lâu mà chạy lại lên phòng tech thì nhanh. Còn nữa, mặc dù đã thống nhất với Duy là flow investiture là không có break giữa XV và XVI mà mình lại tự động tạo break, bằng việc... trả mic cho MC khi trao cert. Sơ suất, rất may là hai MC (và Duy) handle rất ngon lành.

Đang nói đến Duy, từ lúc ra ứng cử đến debate, lên rồi và bây giờ là 2/9, em ấy luôn cho mình thấy em hoàn toàn xứng đáng làm president của VNNTU, phải nói là tin tưởng tuyệt đối luôn. Chúc mừng em vì đã hoàn thành event đầu tiên nhé, còn cả một năm nữa ở phía trước, hãy để lại cho người thứ 17 một năm đáng nhớ để tiếp nối. Rất mong là anh cũng đã làm được việc đó với em!

Có một chi tiết rất vui mà chắc (không) nhiều người để ý trong speech impromptu của Duy, "mọi người có để ý bao nhiêu người được lên hai lần không". Câu trả lời chính thức là 3, nhưng câu trả lời không chính thức có lẽ là 12. Dù không còn giữ những vị trí quan trọng trong BCH nhưng XV vẫn luôn dành thời gian và công sức của mình đóng góp vào VNNTU. Mình hay gọi nó là tinh thần batch 2014, đại diện bởi 12 con người trong XV.

Team mà tinh thần ấy được thể hiện mạnh mẽ nhất, không phải team nào khác, chính là team PnP XVI. Một phần vì số lượng, phần còn lại (phần lớn) là vì chất lượng - nhìn vào core team người ta sẽ thấy team PnP không khác gì... shadow cabinet với nguyên đội hình top 5 XV trừ 1 cộng thêm head năm ngoái và thánh code Hoàng Anh (sorry em nếu kì này anh không involve em được nhiều, hi vọng là điều đó sẽ thay đổi trong những event sau). Càng xuống đến "members" thì độ máu càng tăng, team đủ cả từ freshmen đến senior năm 2 năm 3 và cả năm cuối. 2/9 năm nay sẽ không thể thành công nếu không có mọi người giúp mình lo từ đầu đến cuối, từ trong ra ngoài; mong là mọi người sẽ vẫn còn "hứng thú" làm việc với head mình đến hết năm nay. Một note đặc biệt dành cho các senior năm cuối trong team hiện tại - chị Uyên Nhi, Phương Anh, anh Nhật và anh Lộc, quả thật không dễ khi phải lo nghĩ cho 2/9 cuối cùng trong đời sinh viên NTU thay vì enjoy; thực sự cảm ơn mọi người vì đã nhận lời giúp mình và team, và một lời chúc đặc biệt dành cho mọi người - chúc mọi người thành công trong năm cuối này.

Mình rất ấn tượng với câu nói của Vũ, rằng 2/9 năm nay là để thời gian để thực hiện những lời hứa với anh em. Câu này vốn dành cho Hải, Đức với Hoàng; mình thấy phần nào đó nó cũng khá đúng với mình. Lời hứa của mình không hẳn là với anh em mà là với bản thân, rằng mình sẽ trở lại tech room, và nó sẽ khác năm ngoái.

In fact, 99.9% thời gian của mình cho 2/9 năm nay gắn liền với cái thứ chết tiệt mang tên Yamaha M7CL (mọi người có thể google để biết nó "hay" như thế nào). Thật may là nó vừa khác năm ngoái rất nhiều, vừa không khác năm ngoái là mấy, và vì thế mà nó thực sự đáng nhớ.

Thay đổi lớn nhất của năm nay là việc venue xin được approval trước ngày rất lâu, thay vì 72 tiếng như năm ngoái (congrats BCH XVI!!!). Điều đó cũng có nghĩa là mình có điều kiện chuẩn bị tốt hơn hẳn - rehearsal 12 ngày trước ngày chính, và sau rehearsal có thừa thời gian để chỉnh lại những gì không đạt để ngày chính suôn sẻ. Tech của trường năm nay là một bác khác, cũng họ Tan nhưng không như bác năm ngoái Tan mà không tan cho lắm thì bác này Tan mà như hòa tan, rất dễ chịu, không làm mình cảm thấy inferior.

Nghe có vẻ đơn giản, nhưng thực ra không như vậy. Bác ấy không làm mình thấy inferior vì đơn giản là bác ấy có vẻ không thuộc system bằng bác kia, lắm lúc làm nhiều thứ bị chậm mấy phút vì quên nút. Không sao cả, đến phần quan trọng nhất cho rehearsal là test band thì hệ thống hỏng thật, không tài nào sửa được làm hai bác cháu nhìn nhau vừa cười vừa khóc. Digital mixer phòng tech xa mà không dùng được mấy cái stage opening thì buồn lắm, giải pháp tạm thời hôm ấy là... kéo dây từ sân khấu lên thẳng phòng tech, nối 4 dây mỗi dây 20m =)) Từ hôm rehearse xong mình như ngồi trên đống lửa nghĩ đến cảnh Fast Forward đống dây ấy lên phòng tech trong ngày chính nhưng rất may là giải quyết kịp thời trước ngày G. Người mà bác Tan hòa tan gọi đến giải quyết vấn đề là bác Tan không tan, và mình lại thấy inferior... trong lúc thấy inferior đã làm một việc khá ngu ngốc là nghe theo settings của bác không tan trong ngày chính (digital mixer có một cái rất hay là lưu lại được settings sau khi chỉnh và đến khi cần chỉ việc một nút recall, mình đã lưu một dãy settings sau ngày rehearse lên dây 20m). Phải đến sau đêm qua thì mình mới nhận ra mình ngu thế nào, khi cả 2 performance dùng guitar đều dính lỗi guitar tiếng nhỏ (mà chỉnh live lên thì lại nghe thấy feedback, lols), còn Đường đến ngày vinh quang thì không thể chịu nổi đoạn đầu. Hai mic cho hai guitar perf thì không apply high pass filter đủ cao để prevent feedback, còn drums với bass cho ngày vinh quang thì không cần HPF vẫn có, frequency còn cao hơn mic thường. Chân thành xin lỗi các performers vì đã mess up really bad, mấy cái này prevent được nếu mình tin (hơn) vào bản thân. Ngoài mấy cái ấy ra thì còn nhiều giây phút đáng nhớ lắm - lúc Duy bỏ bom mình vụ switch kịch cụm South với video khi mà slide theo thứ tự kia, lúc kịch alumni đến trước khi chiếu 20', những lúc kịch cụm căng thẳng, và nhất là lúc chạy như bay sau investiture. Phòng tech luôn là nơi "nhộn nhịp" tiếng người nhất, cũng là nơi cả tỉ nút bấm, phím vặn và faders điều khiển mọi thứ, kể cả những cái đầu - nơi những người lạnh lùng nhất cũng không thể giữ nổi bình tĩnh. Mình vốn nóng, lên tech room còn nóng hơn =)) cũng như tin nhắn gửi cả đội tech lúc chiều, mong mọi người bỏ qua cho nhau những gì đã xảy ra trên căn phòng luôn sáng đèn ấy. Đồng thời cảm ơn đội backstage vì đã cố gắng hết sức trong khi flying blind (stage monitor không bật đúng những gì mọi người cần).

Hết 2/9 rồi, lại thêm một lần mình phải cố gắng quay về cuộc sống bình thường. Năm nay đơn giản hơn chút khi cuộc sống bình thường của mình là... lên lab hàng ngày để hoàn thành internship requirements. Thấy vô cùng có lỗi với prof vì đã bỏ bê công việc, mà một dấu hiệu rõ ràng là dạo này máy mình chạy windows nhiều hơn linux. Đã đến lúc quay lại với nlp-task, quay lại những ngày tháng chăm chỉ commit lên personal repo và cầu mong code chạy không vấn đề.

Không thể end post mà không có một cái ảnh được nhỉ. Special mention luôn dành cho những người này, once a team forever a team =))

Biết đâu đấy, giờ này năm sau mình sẽ được viết phần 4 của câu chuyện 2/9?

Comments

Popular posts from this blog

16

12