18

Special post alert.

Looking back, đây có lẽ sẽ là một trong những câu chuyện khác người nhất mà mình sẽ từng viết. Câu chuyện này có ý nghĩa rất lớn với mình, tốn khá nhiều thời gian ôm mon để viết và chỉ có hai người duy nhất từng biết nó tồn tại.

But now everyone who can understand my choice of language will. This is a story of integration, of love, loss, and redemption.

18, for #p18neers

Mình ở tầng 7 block 18B. Block 18A-B có một sự đặc biệt đó là sự thông nhau, mà tầng 7 bên A là tầng nữ nên có thể gọi là mình ở tầng mix =)) Một ngày đẹp trời gọi là welcome dinner lần đầu tiên của hall (cách đây 2 năm), 18AB-7 được xếp chung một nhóm, ngồi ăn chém gió, và từ ấy mình quen hàng xóm của mình. Quen cũng chỉ là quen mặt thôi không có gì nhiều lắm, nhưng cũng đủ để cả tầng này biết chuyện phòng 191 6 người.

Một năm trôi qua không có gì nổi bật. Mọi thứ bắt đầu trở nên thú vị khi rất nhiều người trong số những người hàng xóm ấy quyết định đăng kí làm GL cho camp hall lần đầu, trong đó có đến 5 người trúng: mình, anh H, chị K, chị J và chị M. M là nhân vật đáng chú ý ở đây - typical gái CS (không phải CSC), 10x Chris về độ bích chi. Nhân vật này đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong những gì sắp xảy ra. Gần đến camp thì 2 nhân vật khác với vai trò seniors attached xuất hiện là anh R và anh T. Seniors' camp bắt đầu, đúng như dự đoán mình được xếp nhóm cùng tất cả các anh chị có tên trên (cấu trúc camp là 6 group mỗi group 5 GL, n SA tùy số lượng). Nó trôi qua một cách khá nhẹ nhàng, phần nào đó còn vui vẻ nữa vì có lẽ là lần đầu mình được tiếp xúc với sự camp khá là physically demanding ở bên này, và mình khá okay với nó =))

Nhưng đấy chưa phải là bắt đầu.

Sau seniors' camp, anh H cũng như một số lượng lớn các anh chị khác xin rút khỏi camp chính vì lí do cá nhân. Camp giảm xuống còn 5 group, và để tránh cho group này bị cắt nhập vào group khác, chị M kêu gọi anh R lên làm GL thay anh H mới đi. Anh R thì cũng không có gì để nói, VP club trường (trường mình nhé), GL camp trường, một sự thay thế có thể nói là trên mức hoàn hảo. Chỉ có điều là anh R, chị J, chị M và anh T thành clique từ trước, ăn ngủ đi chơi cùng nhau đủ cả. Chị K và anh H cũng thuộc clique trên nhưng on-off, và vô hình chung sự rút của anh H làm cho mình... không nói chuyện được với ai ở trên mức bình thường cả. To make matters worst, ngôn ngữ chính của cả 4 anh chị là tiếng Tàu, và kể cả khi mình (và một phần nào đó là chị K vì có vẻ chị ấy cũng không giỏi tiếng Tàu cho lắm) không hiểu cm gì đang diễn ra thì cả 4 anh chị vẫn cứ nói với nhau bằng thứ tiếng chết tiệt ấy. Even worst, cheers cũng bằng tiếng Tàu (nói thật là nghe như chửi nhau cũng thích nhưng mà nó vẫn là tiếng Tàu). Chị M là đầu trò, chị ấy quả thật tận dụng rất tốt cái mồm của mình điều hành tất cả hoạt động của group và nhân tiện điều hành luôn cả expectations của mọi người về những người khác.

Và khi một ai đó không thể fulfill được expectations của chỉ, GG. Nhất là khi expectations ấy không phải là have fun, mà là phải thắng, thắng bằng được.

Ngày camp chính đầu có lẽ là tương đối "underwhelming" khi mà mọi người nhất là bọn trẻ còn đang warm up. Tối ngày đầu pep talk, chị M làm một barrage chửi. Ngày thứ hai khá khẩm hơn một chút. Tối ngày hai pep talk, chị M làm tiếp một barrage chửi nữa. Hai barrage vừa rồi không có gì để nói, cũng thuộc loại tương đối nhẹ nhàng chắc vì chỉ còn sức. Đến hết ngày 3, khi tất cả đều khản giọng rồi thì chỉ bắt đầu target. Anh T là "nạn nhân" đầu tiên, ảnh no voice cố hét không được mà ở group chị thì phải hét nên bị chửi. Bị đem ra so sánh với các SA các group khác những người còn hét to hơn GL. Nhìn ảnh tức mà không cãi được thành tiếng vì no voice cũng tội. Người tiếp theo không ai khác chính là mình, đơn giản vì là GL mà chả làm gì trên mức "bình thường" cả (thú thực là mình không tìm ra cách nào hay hơn mô tả sự chửi vừa rồi). Mình thì rất là cảm động vì đấy có lẽ là một trong số ít những câu tiếng Anh mà mình nghe được trong suốt mấy ngày qua tại HQ TV lounge tầng 7, cảm động đến mức suýt khóc luôn (thực ra là suýt khóc vì bị chửi). Lần đầu đi camp, được làm luôn GL thì mình nghĩ là mình cố gắng hết sức rồi, còn muốn đòi hỏi gì nữa? À mà nhớ lại hồi camp restructure, nghe đâu là mình từng bị consider trade qua group khác... giờ mới thấy là hội này cũng chả cần mình. Không buồn cãi lại làm gì, ngồi nuốt từng câu chửi vào =)) đến lúc cuối chị M chửi chán rồi anh R lên tiếng - thực ra tao biết là mày đi camp for the exp nên tao muốn mày hiểu expectations của bọn tao, camp còn 2 hôm nữa thì mày cố làm hơn được những gì bây giờ là được (nhờ câu này mà bây giờ mình vẫn respect anh R).

Ngày duy nhất không ngủ lại HQ.

Camp chính cũng kết thúc êm đẹp, group mình thắng giải cao nhất =)) đêm cuối thức đêm appreciation, seniors lần lượt lên nói cảm ơn nhau và cảm ơn bọn trẻ, đến lượt mình nói thì mình chỉ nói là cảm ơn tất cả mọi người, cả người lớn và trẻ con vì lần đầu đi camp quá cảm xúc. Thì đúng thật, thắng rồi ai chả thấy sướng mà quên hết mẹ những sự đau khổ những ngày trước đã trải qua. Mà cũng định bỏ qua luôn coi như những chuyện này chưa từng xảy ra. Cũng nhờ đi camp hall năm ấy mà mình có một số kinh nghiệm đặc biệt để quẩy FOC15 cùng VNNTU. Quay về một môi trường quen thuộc nơi mà anh chị em ai cũng tôn trọng và quý nhau như thế, lần này Thiếu Lâm thắng là vui thật.

Happy ending much? Rất tiếc là chuyện chưa kết thúc tại đây được =))

Một tháng sau camp là dinner and dance (DnD). Chắc chắn với tư cách GL mình không thể không tham gia được, tất cả người lớn và trẻ con đều đi chưa kể hai chị M và J làm maincomm DnD nữa. Đến ủng hộ hai chị, ủng hộ bọn trẻ con thi pageant, sao không? Mình được xếp ngồi cạnh anh R, ăn uống nói chuyện chụp ảnh group nói chung là thoải mái. Chỉ có điều là mình nhận thấy anh R và một số đứa khác liên tục nhìn điện thoại bấm bấm cười cười rất buồn cười =)) nhưng mình hết cười khi liếc được emoji sét trên tên group chat mà anh R đang nhắn. Background info: emoji sét xuất hiện trên tất cả các group chat của group mình từ group senior đến group chung có trẻ con vì nó là biểu tượng group mình. Ngay sau camp thì mình đã bị chị M đá khỏi 2 group chat dành cho senior (có đến 2 nhé, chị ấy phân biệt đối xử ghê lắm), nhưng mình khá chắc là anh R không nhắn trong các group senior, vì mình liếc kĩ hơn thấy khá ít số được lưu trong danh bạ (clique thì anh phải lưu tên chứ chả lẽ không). Mình không nghĩ được gì thêm nên thôi để đấy, enjoy DnD sau đó là tăng 2 kara và tăng 3 Mac breakfast với group. Đến lúc về thì đi cùng xe với chị M chị J và chị K vì về cùng hướng, trên xe chị J buột miệng hỏi là tuần sau có bận gì không, group làm bữa lẩu =)) mình không hiểu hỏi lại thì chỉ bảo là lên group check ấy nếu đi được thì rep trên group. Đang mệt và hơi bất ngờ nên mình ngơ ra một lúc, chỉ kịp "uh"... và sau khi về đến nhà, tỉnh lại, xâu chuỗi những gì diễn ra trong ngày DnD chết tiệt ấy, kết luận không thể rõ ràng hơn nữa: tổ đội lập group sét mới hẹn hò nhau và "quên" mất mình =)) group mới cũng giải thích tại sao group cũ lại có thể im lặng một cách khó hiểu sau camp, what an eureka moment!

Và mình cũng không thể tưởng tượng nổi sự tốt bụng của mình khi vẫn thức đến 4 tiếng hoàn thành đống thiệp gửi bọn trẻ (supposedly là hoàn thành trong camp để trao cuối camp nhưng không senior nào có thời gian cả), đưa lại cho chị M để chị ấy trao cho bọn trẻ vào đúng cái bữa lẩu ấy.

Và trong suốt gần 1 năm qua ngày nào mình cũng được remind cái sự đau đớn ấy khi mở cửa phòng nhìn thấy cửa phòng đối diện, một thằng trong số những đứa trẻ với tấm thẻ số phòng mà tổ chị M customize cho từng người. Chưa kể trên đường ra thang máy mình đi qua cả phòng anh R với anh T nữa.

Actually bọn trẻ không có lỗi gì trong chuyện này cả. Khi nào chúng nó là nạn nhân của sự exclusive của camp thì chúng nó sẽ hiểu những gì mà mình đã trải qua. Mà most likely là chúng nó sẽ chả bao giờ bị như thế, vì Chinese privilege đối với camp không phải là cái gì đó mới mẻ =)) mình cũng đọc NUSWhisper thấy vài conf về chuyện chả có gì là nhạy cảm này rồi, và khi mà đội camp organisers còn nói được tiếng Tàu với nhau thì sẽ chẳng có gì thay đổi được cả.

Nói thế không có nghĩa là exp tồi tệ này mình có thể đổ được cho chỉ 1 hoặc 2 yếu tố =)) lời giải thích tổng hợp và đơn giản nhất có lẽ là mình không hợp, và sau vụ ấy mình đã thề sẽ không bao giờ đi hay làm camp hall hay trường nữa. Năm nay mình cũng bận hơn, hầu như chỉ về hall ngủ nên ít gặp các anh chị ấy hơn, mà gặp cũng chỉ chào xã giao. Trừ anh R với anh T, 2 anh đều học cùng trường làm club trường nên mình có nhiều cơ hội gặp hơn, còn đồng ý chỉnh sound system giúp 2 ổng hồi techfest (mặc dù nó thuộc quyền club mình anw, nhưng vì mình vẫn respect 2 ổng nên rất thoải mái, còn suýt dùng thẩm quyền cho free). It's hard to forgive, but I've moved on.

Quan trọng hơn cả, sau vụ này mình thật sự trân trọng những gì mình nhận được từ VNNTU hơn. Mình hơn những người khác ở đây 4 năm học bên này, có thừa điều kiện để sống tốt mà không cần anh chị em, không thiếu club này position nọ để vui vẻ cống hiến (như camp hall chẳng hạn). But everyone needs a home to go back to, and when it comes to home there is simply no other home like VNNTU.

Chuyện liên quan nhất có thể rút ra từ chuyện này là chuyện đi giao lưu với bạn bè quốc tế, chọn activity sao cho phù hợp =)) nếu được có một lời khuyên dành cho tất cả, mình chỉ khuyên là làm gì cũng được, tránh xa camp và làm những gì mình thực sự thích và giỏi (nếu được). Đơn giản là merit trumps every other shit (vần phết), và đấy là lí do bây giờ mình chỉ chơi sports cho hall thôi.

Không ai loại #1 ra khỏi đội vì nó không biết tiếng Tàu cả.

Comments

Popular posts from this blog

Lots of things going on at the moment, Phần 2: 2/9 (phần 3)

16

12